(vhds.baothanhhoa.vn) - Tôi nhớ những ngày này, là quê tôi với nhiều cánh đồng vàng óng mùa gặt vào chiều hoàng hôn loang nắng. Có đám ruộng gặt xong, trơ gốc rạ và khói hun đồng xa ngái, thoảng nghe mùi riêng có của đồng đất quê nhà.

Lắng nghe tiếng thầm thì...

Tôi nhớ những ngày này, là quê tôi với nhiều cánh đồng vàng óng mùa gặt vào chiều hoàng hôn loang nắng. Có đám ruộng gặt xong, trơ gốc rạ và khói hun đồng xa ngái, thoảng nghe mùi riêng có của đồng đất quê nhà.

Lắng nghe tiếng thầm thì...

Minh họa: MD

Mùa thu - mùa của những chú chim cu cườm gáy cúc.. cù.. cu.. hay nhiều loài chim ríu rít gọi bầy. Hương lúa chín vàng ươm phảng phất, hương ổi, hương bưởi quấn quýt nhau, hay giàn mướp nhà ai hoa vàng nở rộ như neo đậu dáng dấp quê nhà.

Các trang mạng xã hội vẫn tràn ngập những ấn phẩm tuyệt vời về mùa thu từ cổ chí kim làm say mê tâm hồn người bao thế hệ. Chỉ là những vạt nắng vàng nghiêng qua đám cỏ, là hương thị, là mùa hoa cúc trắng, mây trắng bồng bềnh trời xanh... Ngần ấy thôi cũng giúp vơi đi bao nỗi niềm trong cuộc sống thời hiện tại đầy tất bật. Vì vậy có lẽ ai cũng bâng khuâng, nhớ nhung những mùa thu đã đi qua, và “nghe tên mình” trong từng ngày hôm nay, dự cảm bản thân...

Một ly cà phê sáng mùa thu, dù ở góc phố với không gian đô thị san sát đông đúc, hay ở làng quê thẳm xanh nào đó, hẳn ai cũng cảm thấy khoan khoái dễ chịu với sự tâm giao bạn bè hay người thân. Có người sẽ nhận ra sự hoài niệm là có thật, cần thật, để nhìn lại, và tiếp bước trên hành trình cuộc đời. Có thể mùa thu như sợi dây vô tình, điểm lại những kỷ niệm đã qua. Kỷ niệm ấy có khi đã rơi trong lãng quên, bây giờ hiện về với cõi nhân gian của mỗi đời người.

Tôi đã lại gặp sự hoài niệm về một loài hoa dại, loài hoa đồng nội thời ấu thơ. Cứ ngỡ chỉ cất trong thế giới trong trẻo ngày cũ, rồi lớn lên mang theo chút kỷ niệm quê nhà. Đó là những hoa xuyến chi cánh trắng nhụy vàng đong đưa bờ cỏ, vẫn nguyên vẹn ám ảnh về những ngày xưa đã xa. Là những trang thơ về mùa thu chép tay màu mực tím học trò còn trong trang vở hay câu chuyện tâm giao bạn bè, hoặc những bức ảnh đẹp về thu có dòng sông, cánh đồng, bờ hoa dại... Vậy đó, những bước chân của mùa thu dù thật khẽ khàng, vẫn có sức mạnh riêng làm hồi sinh giấc mơ trở về với chính mình bằng sự an ủi vỗ về quý giá trong cuộc đời.

Có thể là giấc mơ về những ngày hồn nhiên tuổi thơ, hay tất bật cơm áo đời thường của ngày hiện tại. Mỗi người đều có những dự cảm ấy, riêng tôi, là ước mong phiêu du về một thời lãng đãng với mùa thu, thời hoa niên có những ngày thu năm nào...

Cứ vậy, mỗi năm thu đến, rồi thu đi. Thu dịu dàng với gió nhẹ len lõi cho tán cây thì thầm với lá. Những quán cà phê bệt dường như đông hơn mỗi sáng, vì ai cũng muốn vừa nhấm nháp cà phê vừa ngắm cảnh thu về...

Tôi đã lặng lẽ đi qua biết bao mùa thu “trong tiếng thở của thời gian rất khẽ”, và sáng nay, với tách cà phê nóng bên hè phố, tôi khẽ lắng nghe mùa thu thầm thì...

Tản văn của HỒ THU



 {name} - {time}

 Trả lời

{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu
Chia sẻ thông tin với bạn bè!
Tắt [X]