(vhds.baothanhhoa.vn) - Phía sau ô kính, mưa chảy dài thành dòng xoá nhoà cái mờ mờ của lấm tấm bụi mưa bám trên khung cửa. Mưa tháng ba không xối xả nhưng cũng đủ làm lay động lòng người, cảm xúc cứ vậy mà chậm trôi theo cơn mưa lặng lẽ.

Mưa tháng ba!

Phía sau ô kính, mưa chảy dài thành dòng xoá nhoà cái mờ mờ của lấm tấm bụi mưa bám trên khung cửa. Mưa tháng ba không xối xả nhưng cũng đủ làm lay động lòng người, cảm xúc cứ vậy mà chậm trôi theo cơn mưa lặng lẽ.

Mưa tháng ba!

(Ảnh minh hoạ).

Mưa tháng ba bất chợt khi trời còn hửng nắng, rồi lại bất chợt đi không báo trước. Mưa tháng ba đi ngang qua những dòng người vội vã mưu sinh, và những ai đó đang ưu tư nỗi niềm.

Mưa tháng ba mặc cho ai đó đang vội vã, đến và giăng mắc những nỗi nhớ chông chênh. Bên hương cà phê thơm sâu, nhớ những khoảng trời rộng mở thời còn sinh viên, nhớ những người bạn, người thương đã lâu không gặp lại; nhớ những nụ hoa bưởi tinh khôi nở trắng cài trên mái tóc cô bé nhà bên; nhớ hoa xoan rụng tím đầy lối nhỏ, nhớ những khi đôi bạn trẻ ngồi cạnh nhau không nói nên lời… nhớ hoa ban nở trắng ven hồ. Cứ vậy, mỗi kỷ niệm lại dội ướt đẫm, miên man bao cảm xúc trong lòng.

Mưa tháng ba còn là những khoảng trống vô định, bao câu chuyện cứ vơ vào mà suy tư, chuyện nhà hàng xóm tất cả thành viên trong gia đình đều dương tính với COVID-19; chuyện tối qua nhà ai hát karaoke xuyên đêm; chuyện hồi sáng chú chó nhà ai vui tính tè vào cửa ngõ…

Những ngày mưa tháng ba, phố xá ẩm ương, mặt hồ ướt lạnh. Người ta hối hả đi qua nhau như một sự vội vã. Vội vã tránh để tránh những cơn mưa, vội vã để tránh sự gặp gỡ bởi dịch bệnh, vội vã để đóng ô cửa tránh cái ướt át của phố phường đang mùa ẩm thấp.

Những ngày mưa, mọi thứ đều lặng lẽ, cảnh vật cũng lặng lẽ, và lòng người cũng như lặng lẽ với những mơ hồ. Bao dự định, bao cuộc hẹn, bao câu chuyện còn dỡ dang cũng đứng im như mưa bụi tháng ba.

Những cuộc hẹn tết về gặp nhau, nhưng vì dịch bệnh mà đành để ra giêng. Những tưởng cuộc hẹn còn tiếp diễn nhưng lòng người như đóng băng khi hay tin nơi ấy sẽ chẳng bao giờ còn gặp bạn được nữa, một ngày mưa tháng ba có sự chia xa cách biệt, nuối tiếc với bao chuyện dở dang.

Sáng nay, mưa tháng ba hiếm hoi trút hối hả không quản tiết trời. Lòng chợt nghĩ hãy để bao suy tư cũ kỹ, chậm chạp, phiền muộn chảy trôi theo những cơn mưa hiếm đó. Để mỗi ngày mưa chỉ còn là những kỷ niệm đẹp, để dịu dàng hơn với cuộc đời, để những chồi non vươn mình, để những đoá hoa thược dược thoả sức khoe sắc thắm.

Hà Hiếu


Hà Hiếu

 {name} - {time}

 Trả lời

{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu
Chia sẻ thông tin với bạn bè!
Tắt [X]