(vhds.baothanhhoa.vn) - Bố ngồi bên bàn, nâng chén hớp một ngụm trà rồi lại đặt xuống, mắt chăm chú theo dõi trên màn hình ti vi đang đưa tin về dịch bệnh Covid-19. Mẹ xách ấm nước từ dưới bếp lên, chế thêm vào bình thủy, lắng tai nghe tin tức, giọng buồn bã: “Biết đến khi nào mới hết dịch để người dân được an ổn trở lại. Cứ tình hình thế này thì...”.

Tin liên quan

Đọc nhiều

Tin vào điều tốt đẹp

Bố ngồi bên bàn, nâng chén hớp một ngụm trà rồi lại đặt xuống, mắt chăm chú theo dõi trên màn hình ti vi đang đưa tin về dịch bệnh Covid-19. Mẹ xách ấm nước từ dưới bếp lên, chế thêm vào bình thủy, lắng tai nghe tin tức, giọng buồn bã: “Biết đến khi nào mới hết dịch để người dân được an ổn trở lại. Cứ tình hình thế này thì...”.

Hiểu những điều lo lắng của mẹ trong điệu bỏ lửng, bố chép miệng, giọng chắc nịch: “Mình phải tin vào Đảng, vào Nhà nước, vào ngành y tế và những người đang ngày đêm dũng cảm chống dịch trên cả nước chứ bà! Tôi tin là điều tốt đẹp rồi sẽ tới thôi”.

Từ ngày có chỉ thị của Thủ tướng yêu cầu mọi người dân cần hạn chế ra đường để phòng dịch, bố cũng tạm thời từ bỏ thú vui chơi cờ cùng mấy bác ở ngoài đầu con hẻm. Bố cười nói: Ông bà ta có câu Một cây làm chẳng nên non/ Ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Một người, vài người có thể không đủ sức chống dịch nhưng nếu mỗi người đều ý thức được vai trò của bản thân, biết chung tay góp công góp sức thì chẳng có khó khăn nào mà chúng ta lại không thể vượt qua.

Những việc làm ý nghĩa về việc phòng chống “giặc dịch” đã và đang được lan tỏa với tốc độ nhanh chóng ở tất cả mọi người, mọi tầng lớp trên mọi mặt trận. Với tiêu chí “Mỗi người dân mạnh khỏe là cả nước mạnh khỏe”, những thôngđiệp như “Chúng tôi phải đi làm vì bạn. Xin bạn hãy ở nhà vì chúng tôi” hay “Toàn dân ủng hộ phòng, chống dịch Covid-19”,... đã được truyền đi một cách mạnh mẽ. Chưa bao giờ như bây giờ, sức mạnh tinh thần yêu nước, truyền thống nhân ái, đoàn kết của dân tộc lại được phát huy tích cực đến thế.

Ai cũng mong mau hết dịch bệnh để cuộc sống được trở lại bình thường. Bên cạnh những người dân ý thức được sự cần thiết “đứng yên khi Tổ quốc cần” thì đã có rất nhiều các cá nhân, tổ chức, các mạnh thường quân không ngại khó, ngại khổ, sẵn sàng sẻ chia trên chiến trường không tiếng súng để chống “giặc dịch”. Từ câu chuyện về cậu bé dành hết số tiền mừng tuổi tết của mình để mua khẩu trang phát cho mọi người đến câu chuyện của các mạnh thường quân, các nghệ sĩ, doanh nhân,... đã nhiệt tình kêu gọi, ủng hộ cả về vật chất lẫn tinh thần đều là những nghĩa cử cao đẹp đáng trân quý.

Giờ đây, trong bữa cơm gia đình, chuyện về dịch Covid-19 vẫn là chủ đề chính được cả nhà quan tâm bàn luận. Mẹ bảo, người dân ở khu phố mình, ai nấy đều tự nguyện tự giác chung tay, chung sức chống dịch. Mẹ lấy gương chị Liên, ở cuốiphố, thời gian này nghỉ dạy trên trường, chị đã tranh thủ may khẩu trang phát miễn phí cho những người nghèo. Bố kể gương ông Giàu ở đầu phố, ủng hộ cả mấy chục tấn gạo cho nhà nước chống dịch. Rồi bố bỗng sực nhớ ra, liền hỏi mẹ: “Thế bà đã lên phường ủng hộ chưa?”. “Rồi ông ạ. Lúc sáng đi chợ, tôi có ghé qua phường ủng hộ mấy trăm ngàn”. “Thế là tốt rồi. Người ta trách không ủng hộ chứ ai lại đi trách mình ủng hộ ít. Cốt là ở tấm lòng bà ạ”. Bố vui vẻ động viên mẹ.

Giữa những ngày chống dịch, những bài viết, bài đọc tuyên truyền cách phòng chống dịch; cổ vũ và ngợi ca những chiến sĩ ở tuyến đầu chống dịch vẫn xuất hiện, vang lên trên các phương tiện thông tin đại chúng. Bố mỉm cười nhìn mẹ, thủng thẳng: “Mình ở nhà cũng là một cách chống dịch. Kiểu gì rồi mấy con cô vít cô vi kia nó cũng sẽ bị tiêu diệt hết thôi”.

Lê Xuyên


Lê Xuyên

 {name} - {time}

 Trả lời

{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu
Chia sẻ thông tin với bạn bè!
Tắt [X]