(vhds.baothanhhoa.vn) - Tôi hay ngồi cà phê sớm mai ở nơi góc phố quen thuộc, nhìn dòng người qua lại, lướt web, rồi đi làm. Sáng nay, trong lúc cà phê đọc status của đứa bạn gái thân thời đại học viết: “Chút nắng vàng phai, chút gió dịu nhẹ và sắc trời cao xanh biếc", kèm theo bức ảnh con đường và hàng cây xanh mát kèm theo những tia nắng mật ong rót qua kẽ lá... khiến lòng tôi như chùng lại với những cảm xúc xốn xang lúc thu về...

Nghĩ vụn ngày thu đến...

Tôi hay ngồi cà phê sớm mai ở nơi góc phố quen thuộc, nhìn dòng người qua lại, lướt web, rồi đi làm. Sáng nay, trong lúc cà phê đọc status của đứa bạn gái thân thời đại học viết: “Chút nắng vàng phai, chút gió dịu nhẹ và sắc trời cao xanh biếc", kèm theo bức ảnh con đường và hàng cây xanh mát kèm theo những tia nắng mật ong rót qua kẽ lá... khiến lòng tôi như chùng lại với những cảm xúc xốn xang lúc thu về...

Nghĩ vụn ngày thu đến...Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Ừ, mùa thu đẹp thật, từ khi đất trời vào mùa, thu luôn gọi mời con người tận hưởng theo cách riêng của mình. Bây giờ smartphone đã là vật bất ly thân để mỗi người thỏa sức “luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu” cuộc sống quanh mình. Vì thế, một bầu trời xanh trong, một đám mây trắng bềnh bồng, một dòng sông thao thiết chảy, một con đường... của mùa thu đến sẽ được lưu lại dễ dàng và đánh thức ai bất cứ lúc nào.

Thu là thế, trời thu, những con người của mùa thu... luôn đem đến xúc cảm đặc biệt với những khuôn hình không thể lẫn vào đâu được.

Vậy mà đầu thu năm nay bỗng thay đổi bằng những cơn mưa đỏng đảnh, chợt đến, chợt đi. Có lúc nắng đó, rồi mưa đó, đi trên phố ta bắt gặp những đổi thay kỳ diệu của đất trời và cả hàng cây ven đường.

Tôi vẫn qua lại những góc phố quen thuộc mỗi ngày. Hàng bằng lăng vẫn còn đó, trong lá xanh thấp thoáng những chùm hoa tím đã nhạt đi nhưng vẫn đủ làm duyên dáng cho phố. Cả điệp vàng, những chùm phượng chưa phai... Sự chùng chình lúc thu sang không lạ mà lại rất thân quen, dù có trong màn mưa đi chăng nữa. Những cơn mưa chuyển hạ sang thu, cho lời nhạc khe khẽ trong ca khúc “Thu quyến rũ” của Đoàn Chuẩn - Từ Linh: “Anh mong chờ mùa thu/ Trời đất kia ngả màu xanh lơ.../ Thu nay vì đâu tiếc nhiều/ Thu nay vì đâu nhớ nhiều” xao động hồn ai.

Xa phố hơn là cánh đồng lúa đã qua thì con gái đang làm đòng, là dòng sông mãi miết chảy về đông, từng đám lục bình nở hoa tim tím, lập lờ theo con nước. Những cơn mưa đầu thu, hạt mưa li ti như đậu giọt sương tinh khiết trên vạt cỏ non, vài chiếc lá vàng khẽ khàng rơi. Chắc hẳn ai cũng cảm nhận được sự giao mùa, dù rằng chỉ khẽ thầm cho hạ đi thu về một cách ước lệ chứ không hẳn phân chia tách bạch bằng con số thời gian cụ thể.

Như sáng nay, dù mưa vẫn giăng màn trên phố, nhưng người và xe vẫn nhịp điệu thường nhật. Cuộc sống vẫn hối hả bước chân mưu sinh của biết bao con người, rồi chợt vỡ òa trong sâu thẳm tâm hồn, mênh mông cảm xúc về phố quanh ta, về cuộc sống hiện tại đôi khi làm ta giật mình thảng thốt: Ngày tháng nào đã đi qua...

Ngắm nhìn phố vào thời khắc giao mùa, phố vẫn là phố, nhưng bình yên, trong veo đến lạ. Một quán cà phê quen thuộc với giai điệu nhẹ nhàng, những giọt rơi tý tách trong câu chuyện hay ánh mắt lơ đãng nhìn mắt xa xăm ngắm phố. Không gian phố sẽ cho mỗi người tận hưởng những gì thiên nhiên đang ban tặng trong ngày giao mùa, để biết rằng ai cũng lắng lòng nhìn những mùa đi... Rồi tự nhủ lòng mình còn nhiều khoảnh khắc đẹp, nhiều điều đẹp đẽ đã sinh thành rồi phai phôi mà ta đã không kịp nhìn ngắm, lưu giữ, để có lúc ta sẽ... “Chiều một mình qua phố/ Âm thầm nhớ nhớ tên em/ Gió ơi gió ơi bay lên/ Để bụi đường cay lòng mắt”... như những ca từ say đắm trong ca khúc “Chiều một mình qua phố” của cố nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn đã viết.

Vài điều nghĩ vụn trong ngày thu chạm ngõ, để lòng thêm nhớ...

Tản văn của Hồ Thu



 {name} - {time}

 Trả lời

{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu
Chia sẻ thông tin với bạn bè!
Tắt [X]