(vhds.baothanhhoa.vn) - Dịch dã nên rảnh rỗi ở nhà, tôi soạn lại email cũ để loại bớt cho đỡ nặng, bỗng gặp lại email làm tôi mỉm cười trong vô thức. Email ảnh cưới - mảng kí ức nên nhớ và cũng đáng quên nhất trong đời của tôi. Mới chỉ 3 năm thôi mà giống như từ thủa nào, tôi ngày ấy có lẽ là cô dâu xấu nhất 5 xã ven biển huyện Hậu Lộc vì những sự cố cười ra nước mắt. Và, ngày cưới của tôi có lẽ là ngày tôi gặp nhiều “chấn thương” nhất.

Đám cưới, đám cưới về trên làng quê…

Dịch dã nên rảnh rỗi ở nhà, tôi soạn lại email cũ để loại bớt cho đỡ nặng, bỗng gặp lại email làm tôi mỉm cười trong vô thức. Email ảnh cưới - mảng kí ức nên nhớ và cũng đáng quên nhất trong đời của tôi. Mới chỉ 3 năm thôi mà giống như từ thủa nào, tôi ngày ấy có lẽ là cô dâu xấu nhất 5 xã ven biển huyện Hậu Lộc vì những sự cố cười ra nước mắt. Và, ngày cưới của tôi có lẽ là ngày tôi gặp nhiều “chấn thương” nhất.

Đám cưới, đám cưới về trên làng quê…

Đám cưới với nhiều thủ tục rườm rà khiến cô dâu, chú rể mệt mỏi. (Ảnh minh họa)

Ngày đẹp, theo lời thầy bói, lễ cưới của chúng tôi diễn ra. 10 giờ sáng, tôi khoác trên mình chiếc váy cưới dài, màu trắng, đi bộ từ nhà gái qua nhà trai, cách đó hơn 1 km. Trời nóng bức, mồ hôi vã ra như tắm, làm nhòe đi lớp phấn dày cộp trên mặt. Đôi chân phồng rộp vì đi bộ bằng giày cao gót vừa đến nhà trai lại tiếp tục đứng trên bục làm lễ. Xong xuôi, chúng tôi phải đi chào lần lượt hơn 50 mâm cỗ, mất cả tiếng đồng hồ để chúc rượu tất cả thực khách. Tôi gần như không thể cười tươi vì quá đau và đói. Ấy vậy mà sau khi đám cưới kết thúc, tôi vẫn phải đóng vai “dâu hiền, vợ thảo” dọn dẹp cùng mọi người cho đến khi tối mịt.

Tôi vẫn luôn mơ về một đám cưới nhỏ chỉ có gia đình 2 bên và những người bạn, đồng nghiệp thân thiết. Khi đó, chúng tôi sẽ ngồi ở chiếc bàn trang trí đầy hoa và cùng thưởng thức món ăn với mọi người chứ không phải đi chào và mời rượu từng bàn. Và tất nhiên, tôi sẽ được nhận những món quà mà mình thích từ những người mà mình thương yêu thay vì chiếc phong bì “vô tri, vô giác”. Cuối buổi tiệc, chúng tôi sẽ tham gia hát, nhảy múa với bạn bè, người thân, và cùng nhau ra về khi tất cả thấm mệt. Nhưng thực tế là đám cưới của tôi kết thúc rất nhanh và không thực sự đáng nhớ. Thực khách đến, nhét phong bì vào hộp quà cưới, chụp một vài ảnh check-in trước phông cưới rồi ngồi xuống và ăn. Một tiếng sau mọi người đi về.

Chúng ta đều biết rằng, đám cưới tốn rất nhiều công sức và gây nhiều áp lực. Chính vì gánh nặng này mà tôi chẳng mặn mà với đám cưới. Nhưng vì những lý do khác nhau nên gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác cố gắng hết mình để tổ chức một đám cưới thật hoàn hảo, thật hoành tráng. Bố mẹ chồng tôi mời mấy trăm khách, cả cơ quan, họ hàng, hàng xóm và những người không hề thân thiết. Và tôi biết không phải ai cũng thấy hứng thú trong lòng khi nhận được thiệp mời. Bởi công bằng mà nói, đối với một số người, cái thiệp mời chẳng khác gì một gánh nặng về tài chính khi mỗi tháng họ bị mời dự tới mấy đám.

Đám cưới biểu tượng cho hôn nhân hạnh phúc nên nó phải tràn đầy cảm xúc chân thật. Dù lớn hay bé, hoành tráng hay khiêm tốn, bữa tiệc cưới chưa đảm bảo cho một sự gắn bó suốt đời của hai vợ chồng, nó chỉ là điểm khởi đầu của cuộc hôn nhân. Tôi chỉ có một điều ước là khi tổ chức đám cưới, các phụ huynh sẽ lưu ý đến nguyện vọng và sở thích cá nhân của cô dâu chú rể vì chính họ là trọng tâm của sự kiện.

Tăng Thúy


Tăng Thúy

 {name} - {time}

 Trả lời

{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu
Chia sẻ thông tin với bạn bè!
Tắt [X]