• Đi tìm... cỏ mực
    2024-08-21 15:42:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Tay mẹ chẳng may bị đứt, một vết đứt thật sâu khiến máu chảy không ngừng. Vừa nắm chặt chỗ tay bị đứt, mẹ kêu nó chạy đi tìm cây cỏ mực về để đắp cầm máu. Giữa trưa nắng oi ả, nó mỏi mắt kiếm tìm vẫn chẳng thấy bóng cỏ mực ở đâu.

  • Chữa lành, không chỉ là xu hướng!
    2024-05-10 07:31:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Trước đây khi nghe đến “chữa lành” là người ta nghĩ ngay đến người có bệnh cần được thăm khám. Khi có bệnh thì phải chữa. Hiện nay, chữa lành nghiêng về sự hàn gắn và phục hồi ở tâm hồn, cảm xúc và thể chất của con người. Chủ yếu là ở những...

  • Tìm về với biển
    2024-01-14 08:42:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Những khi khó khăn tôi thường tìm về với biển, để bắt đầu câu chuyện đại loại nào đó, hay ngồi hát vu vơ bên chiều đầy sóng.

  • PODCAST 6AM: Điểm tin nổi bật sáng ngày 1/1/2024
    2024-01-01 06:00:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Những thông tin đáng chú ý trong bản tin sáng mùng 1 Tết dương lịch 2024:  Nhiều hoạt động vui chơi giải trí tại các khu điểm du lịch trong dịp Tết Dương lịch 2024; Yêu cầu Trụ trì Chùa Ba Vàng gỡ bỏ ngay các giới thiệu về “xá lợi tóc...

  • Lâm Bằng và “những vết thương chẳng dễ lành”
    2023-07-22 07:53:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - “Chín mươi chín bài thơ” là tập thơ thứ 7 của nhà thơ Bùi Lâm Bằng. Các bài thơ không có tiêu đề như cách truyền thống “vốn phải vậy” mà được đánh số thứ tự, lần lượt từ 1 đến 99.

  • Hoa xoan không còn nở trong khu vườn cũ
    2023-02-24 19:27:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Ông tôi ra đi mùa xuân năm ấy, hoa xoan từ đó trong khu vườn thôi nở. Xoan đã chuyển hóa thành cánh cửa sổ, còn ông tôi chuyển hóa thành mùa xuân ở thiên đàng.

  • Thương mùa ngải đắng
    2023-02-21 13:18:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Xuân lại về. Cơn mưa phùn bất chợt đến rồi bất chợt đi, để lại những giọt nước mát lành đọng long lanh trên những mầm ngải đắng.

  • Ông “ba bị chín quai”
    2022-07-11 09:17:00

    (vhds.baothanhhoa.vn) - Ác nghiệt cái là, lại cũng lũ trẻ nít chúng tôi ngày ấy, có đứa chơi ác bốc cả nắm cát bỏ vào cái bị cói của ông lão. Thành ra khi ông lão bỏ miếng cơm vào mồm, thì nước mắt ứa ra, câm lặng. Nhưng giọt nước mắt đặc quánh, như thể được cô lại...

Tắt [X]